Translate

Thứ Năm, 6 tháng 6, 2013

Thương vợ - Lê Hữu Từ

Mời cả nhà đọc bài thơ THƯƠNG VỢ nhưng trong xã hội đương đại. Bài thơ này của Lê Hữu Từ viết sau khi phát hiện ra vợ mình rất buồn khi phải chờ cơm mình. (Lê Hữ Từ là người bạn học cùng thời phổ thông của PSH)
(Ảnh có tính chất minh họa. Nguồn: internet)
Rời giảng đường, giã biệt tuổi sinh viên,
Bước vào đời em là cô giáo trẻ.
Cuộc sống thật nhiều điều mới mẻ
Mắt sáng trong không một nét ưu phiền
Trái tim em rạo rực vẻ hồn nhiên
Nụ cười tươi ngập sắc màu thánh thiện.
Ước mơ bay cao từ niềm thương trìu mến,
Của mẹ cha và của những trò ngoan.


Rồi một ngày có một kẻ mưu toan
Muốn sở hữu mùi hương đoan nữ đó.
Em vô tư không màng gì khốn khó
Mở cửa tâm hồn đón gió độc rừng thiêng.

Cuộc sống phẳng lặng, chợt ghềnh thác ngả nghiêng
Nụ cười trên môi có khi không tròn tiếng
Trái tim em đã chứa ô phiền muộn
Khóe mắt vài lần ngấn lệ rơi tuôn.

Kẻ vô tâm kia chẳng có phép khuôn
Bao bận để em cơm ôi, canh nguội
Hôn lên má em men nồng mặn muối
Đốt cháy tim em khói thuốc đêm dài.


Đôi vai gầy vẫn chăm chỉ miệt mài
Đi nắng về sương cơm lành, canh ngọt.
Thương, thương quá! Kiếp lấy chồng bèo bọt
Để lỡ thời thiếu nữ sắc son.

Và đêm qua nhìn em ẵm con
Niềm hạnh phúc núp dưới bầu sữa nhỏ
Lời xin lỗi chực trào…không thể ngỏ
Ém tiếng thở dài vào hối cải ăn năn.

Vì kẻ làm em buồn?... chính là …anh!!!...




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét